Khảo Cứu Sách Rô-ma và Ga-la-ti (Chương 1 - Phần 4) tiếp theo

Khảo Cứu Sách Rô-ma và Ga-la-ti (Chương 1 - Phần 4) tiếp theo

 

Phần 04 từ 15-17, 24.(chương 1)

    Bài học hôm nay chúng ta nghiên cứu lại cuộc đời Phao-lo, tham khảo lại tiểu sử một con người đã tận hiến cho Chúa Jesus như thê nào?  Duyên cớ nào mà ông đã tận hiến?(Congv 9:1-43,22:1-30,26:1-32; 1Cor 15:9; Phil 3:6; 1Tim 1:13…) “Thật vậy, thưa anh chị em, tôi muốn anh chị em biết rằng Phúc Âm mà tôi truyền giảng không phải đến từ loài người. Vì tôi đã nhận Phúc Âm ấy không phải từ một người nào, cũng không do ai dạy tôi, nhưng do Chúa Cứu Thế mạc khải cho tôi”(Galati 1:11-12).

    Trong phần 04 nầy chúng ta sẽ chia ra 3 nhóm nhỏ để việc suy gẫm nghiên cứu học hỏi cho thật cẩn thận hơn.  Phần nầy chúng ta chỉ nghiên cứu và học về quá khứ của sứ giả Phúc-âm- Phao-lo, vì đây là sự kiện liên quan đến việc xác nhận rõ lẽ thật của Phúc-âm hầu cho mỗi người trong Hội thánh Chúa ngày nay có một suy nghĩ về chân lý cứu rỗi của Đức Chúa Trời.

    (Tiếp theo...)

 

2/. Khải đạo (1:15-17, 24).

    Chúng ta đã thấy thái độ và những hành vi bất xứng trong quá khứ của Phao-lô và bây giờ chúng ta hãy ôn lại việc ông tin nhận Chúa như thế nào.  Vì đây là điều quan trọng nhất trong cuộc đời của Phao-lo cũng như của mỗi một chúng ta khi tin nhận Ngài. 

    Phao-lô công bố việc tin Chúa của ông rằng:“Nhưng khi Đức Chúa Trời là Đấng đã chọnCtd: biệt riêng  tôi từ trong lòng mẹ và bởi ân sủng kêu gọi tôi, vui lòng mạc khải Con Ngài trong tôi để tôi truyền giảng Phúc Âm về Con Ngài giữa vòng các dân tộc ngoại quốc, thì lập tức tôi không bàn luận với người phàm,Nt: thịt và máu  cũng không lên thành phố Giê-ru-sa-lem để gặp những vị đã làm sứ đồ trước tôi, nhưng đi qua Ả-rập rồi trở lại thành Đa-mách”(Galati 1:15-17).

 

2.1 Sự kêu gọi trực tiếp.

Trên đường đi, gần đến thành Đa-mách, khoảng giữa trưa, bỗng có ánh sáng cực kỳ chói lọi từ trời rọi xuống xung quanh Phao-lo và ông ngã nhào xuống đất, và nghe có tiếng nói rằng: ‘Sau-lơ, Sau-lơ, tại sao ngươi bắt bớ Ta?’. Phao-lo thưa: ‘Lạy Chúa, Chúa là ai?’ Ngài đáp lời tôi: ‘Ta là Giê-su, người Na-xa-rét mà con đang bắt bớ.’ Lúc ấy những bạn đồng hành với tôi đều thấy ánh sáng ấy nhưng họ không nghe tiếng phán cùng tôi. Tôi hỏi: ‘Lạy Chúa, con phải làm chi?’ Chúa đáp: ‘Con hãy đứng dậy, đi vào thành Đa-mách, tại đó con sẽ được chỉ bảo tất cả những gì Đức Chúa Trời sắp xếp cho con làm!’(Congv 22:6-10)

- Ánh sáng cực kỳ “Sáng” !

Đức Chúa Trời mạc khải (Gal 1:15 a , 16 a ). Phao-lô đã mạnh dạn công bố cùng với những kẻ kiện cáo và quấy rối Hội thánh rằng:” Tôi đã kinh nghiệm những gì tôi đã rao giảng cho mọi người.  Đây là Phúc-âm thật.  Bất cứ phúc âm nào khác đều là giả dối.  Trong những câu nầy Phao-lô đã giải thích minh chứng các đặc điểm trong kinh nghiệm gặp Chúa Jesus của ông….” Đức Chúa Trời là Đấng đã chọnCtd: biệt riêng  tôi từ trong lòng mẹ và bởi ân sủng kêu gọi tôi, vui lòng mạc khải Con Ngài trong tôi…”.  Bất cứ khi nào Phao-lô cũng nói hay viết về sự kinh nghiệm tin Chúa, ông luôn luôn nhấn mạnh đến việc Đức Chúa Trời hành động trong ông vì đây là sự vận hành từ Thiên Chúa, sự tể trị theo ý muốn của Ngài, sự chuẩn bị sẳn cho công việc Ngài và sự cứu chuộc thuộc về Ngài(Giô-na 2:9).

Ân-điển Đức Chúa Trời (Gal 1:15b ).  Kinh nghiệm của sứ đồ Phao-lô nhắc chúng ta phải nhớ đến những thanh niên như: Giê-rê-mi(Giêr 1:4-10) và Giăng Bap-tít(Lu-ca 1:5-17).  Sự cứu rỗi bởi ân điển của Đức Chúa Trời không bởi nổ lực hay phẩm hạnh của con người.  Ân-điển và sự kêu gọi(Gal 1: 15b ) đi đôi với nhau, vì Đức Chúa Trời muốn chọn ai tùy theo ý muốn Ngài trong ân điển của Ngài. Không phải lệ thuộc vào bất cứ điều gì từ con người, hay Ngài phải bàn bạc cùng một ai cả.  Sự kêu gọi của Ngài bởi “Lời” của Ngài(1Tes 1:4-5).  Sự mầu nhiệm trong ý muốn thiêng liêng của Đức Chúa Trời và trách nhiệm phải vâng lời của con người, vì Thiên Chúa không muốn mọi người chết mất (2Phier 3:9) và chúng ta biết rằng những người tin nhận Đấng Christ sẽ khám phá ra rằng mình đã được chọn trong Ngài trước buổi sáng thế (Êph 1:4).

  • Tiếng gọi đích danh, tên của mình!  Tại sao những người đi cùng không nghe?

Đức Chúa Trời hành động qua Đấng Christ (Gal 1:16a ).  Trong những bức thư khác Phao-lô bày tỏ ông rất hãnh diện lúc còn trong xác thịt (Phi-lip 3).  Ông cậy vào một tôn giáo và sự công chính riêng, có danh vọng nhưng ông không có Đấng Christ!  Trên con đường Đa-mách, Phao-lô nhận biết sự công chính riêng chỉ là mớ giẻ rách so với sự công chính của Đấng Christ.  Phao-lô đã cho chúng ta nhận ra điều mình đang thiếu mất.”nhưng vì cớ Đấng Christ, tôi đã coi sự lời cho tôi như là sự lỗ vậy”(Phil 3:7).

Đức Chúa Trời bày tỏ Đấng Christ cho Phao-lô, trong Phao-lô và qua Phao-lô.  “Các Tôn giáo khác trong thế gian-Do-thái giáo” (Gal 1:14)là những việc làm với những nghi thức ở vỏ bọc bên ngoài còn đức tin nơi Đấng Christ mới dẫn đến kinh nghiệm thật sự trong lòng với Chúa.  Sự nhận biết sâu nhiệm trong nội tâm mới là lẽ thật chính yếu với Phao-lô và cả chúng ta-Hội thánh(Gal 2:20, 4:19).

  • "Lạy Chúa, con phải làm chi?"

Đức Chúa Trời hành động vì ích lợi cho người khác (Gal 1:16b ).    Đức Chúa Trời đã kêu gọi và lựa chọn Phao-lô, không chỉ cứu rỗi ông, nhưng Ngài còn muốn dùng ông trong Thánh ý Thiên định để chinh phục người khác.  Giáo lý vể sự tuyễn chọn không hề khuyến khích con người được chọn sinh ra kêu ngạo và vị kỷ.  Sự tuyễn chọn gắn liền trách nhiệm.  Đức Chúa Trời chọn Phao-lô để rao giảng ân-điển mà ông đã kinh nghiệm cho người ngoại bang.  Chính điều nầy là bằng chứng Thiên Chùa đã cứu rỗi ông, vì chắc chắn người Ra-bi Do-thái giáo đầy thành kiến sẽ không bao giờ chịu làm giáo sĩ cho người ngoại bang!(Congv 9:15, 15:12, 22:21-22, Êph 3:1-8).

 

2.2 Đức Chúa Trời muốn sử dụng chúng ta để hoàn thành  mục đích của Ngài.

Nhưng Chúa bảo A-na-nia: “Con cứ đi, vì người này là một lợi khí Ta đã chọn để truyền bá danh Ta trước mặt các dân tộc ngoại quốc, các vua và con dân Y-sơ-ra-ên. Ta sẽ cho Sau-lơ biết phải chịu bao nhiêu đau khổ vì danh Ta.”(Congv 9:15-16).

Đức Chúa Trời hành động vì vinh hiển của Ngài (Gal 1:24 ).    Là một Ra-bi Do-thái giáo nhiệt thành, Phao-lô có tất cả vinh quang mà con người khao khát; nhưng những gì ông đang làm không dâng sự vinh hiển cho Thiên Chúa.  Con người được tạo dựng để làm sáng danh Thiên Chúa (Êsai 43:7), con người được cứu để làm rạng danh Đức Chúa Trời (1Cor 6:19-20).  Đem lại sự vinh hiển dâng lên cho Thiên Chúa là động cơ thôi thúc- đưa đẩy cuộc đời và chức vụ Phao-lô (Rom 11:36, 16:27, Êph 1:6, 3:20-21, Phil 4:20, 1Cor 10:31).  Giáo sư Do-thái giáo thích tìm vinh hiển riêng cho mình (Gal 6:11-18 ).  Đó là lý do tại sao họ giành giựt tín hữu với Phao-lô và dẫn họ đi lạc đường.  Nếu Phao-lô kiếm vinh hiển riêng cho mình, có thể ông vẫn là Ra-bi Do-thái giáo và khả năng sẽ kế vị Gamalien.  Nhưng chính vì vinh hiển Đức Chúa Trời đã thúc đẩy Phao-lô và cả chúng ta ngày hôm nay.

 

Minh Họa:

Trở lại câu chuyện về những anh chàng trộm cướp”(Lu 23:39-43):

1/. Có thể tin Ngài là cứu Chúa được không?Vả, một tên trộm cướp bị đóng đinh cũng mắng nhiếc Ngài rằng: Ngươi không phải là  Christ sao? Hãy tự cứu lấy mình ngươi cùng chúng ta nữa!

  • Những việc làm của Chúa Jesus:  Ngài hóa bánh cho 5.000 người, dư 12 giỏ; Bão tố vâng lệnh Ngài; Ngài đi trên mặt nước; Ngài chữa lành mọi bệnh tật; Ngài kêu gọi kẻ chết sống lại; và nhiều việc quyền năng khác… Dễ tin!
  • Những hoạn nạn của Chúa JESUS:  bị bắt, bị đánh đập tra tấn, bị dẫn đi đến nơi từ hình, bị đóng đinh và ngay giờ phút hấp hối gần chết.  Ai có thể tin Ngài là Cứu Chúa và Ngài là sự hiện thân của Đức Chúa Trời được?  Khó tin!

 

2/. Lý luận của anh trộm cướp:

 Nhưng tên kia trách nó rằng: Ngươi cũng chịu một hình phạt ấy, còn chẳng sợ Đức Chúa Trời sao? Về phần chúng ta, chỉ là sự công bình, vì hình ta chịu xứng với việc ta làm; nhưng người nầy không hề làm một điều gì ác.  Đoạn lại nói rằng: Hỡi Jêsus, khi Ngài đến trong nước mình rồi, xin nhớ lấy tôi!  Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, ta nói cùng ngươi, hôm nay ngươi sẽ được ở với ta trong nơi Ba-ra-đi”(Lu 23:39-43).

Sự công chính theo suy nghĩ của những tên trộm cướp!

-“Ngươi không phải là  Christ sao? Hãy tự cứu lấy mình ngươi cùng chúng ta nữa!

  • “…chỉ là sự công bình, vì hình ta chịu xứng với việc ta làm...”

Sự công chính theo ƠN BAN của Thiên chúa!

…”Ấy là đạo đức tin mà chúng ta giảng dạy. Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu; vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi…” (Rom 10:8-10)

ĐỨC TIN      -Hỡi Jêsus, khi Ngài đến trong nước mình rồi, xin nhớ lấy tôi!      (“Vì ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu” Rom 10:13)      ÂN ĐIỂN -Quả thật, ta nói cùng ngươi, hôm nay ngươi sẽ được ở với ta trong nơi Ba-ra-đi.

Thật là khó tin nhận Chúa khi Ngài đang hấp hối với những hơi thở nặng nề gần chết, nhưng anh chàng nầy tin được thật là kỳ diệu thay Đức Chúa Trời ban ơn cho !  Phao-lô cũng vậy, ân điển Chúa đã tác dụng con người ông và mỗi người trong chúng ta ngày nay cũng vậy.  Chúng ta suy nghỉ gì về việc Phao-lô tin chúa và việc tên cướp được Chúa cứu khi Ngài đang hấp hối chết?

Ân-điển của Thiên Chúa(Thần Quyền) là như vậy, Ngài sẽ làm cho chúng ta nên công chính, Ngài ban cho chúng ta ân điển và đức tin để chúng ta chẳng những được cứu rỗi thôi mà chúng ta còn được vinh dự hoàn thành sứ mạng trong Thiên ý của Ngài.

(còn tiếp...)

Mục sư Lê Quí Hữu

 

  •